ĐỪNG BẢO ANH PHẢI QUÊN
Anh không thể dạy em điều bội ước
Và khuyên em quên quá khứ tình yêu
Anh không thể trách người mình yêu được
Chỉ xin đừng nhớ mãi mối sầu đau
Em vẫn gần anh không tìm nữa đâu
Kệ mưa giăng mờ bóng ai phố nhỏ
Kệ ve ran đỏ triền đê phượng đỏ
Kệ quán tùng hồ Tây lấp chiều xưa
Em bảo niềm vui thì dễ tiễn đưa
Còn đau khổ không thể thành dĩ vãng
Hãy sẻ về anh nghẹn ngào năm tháng
Sẽ vợi lòng đong Hạnh phúc dài lâu
Anh không bắt em phải nhớ nữa đâu
Nhưng đừng bảo anh phải quên để sống
Bởi sống
Có lẽ nào không ước vọng
Còn quên
Dễ gì thoát khỏi nỗi trầm luân.
Hiến trọn yêu thương
Sẽ có tình yêu đẹp quý vô ngần.....